Nhật ký du học Đức của một cô nàng

1.nhatkyBông yêu, chị đi học Bông ở nhà có ngoan không?

Ngày... tháng... năm

Hôm nay trời mưa rả rích, nhớ ba mẹ và Bông yêu ở nhà lắm. Giờ này mà được ở nhà thì thế nào cũng tròn vo trong chăn, thả mình no nê xim phim và gặm bánh. Đi học về, công việc đầu tiên là sà vào mâm chén đẫy, xong rùi lên gác ôm Bông, hai chị em tỉ tê cùng nhau nhiều chuyện lắm…

Nhớ lắm ý, món bún chả của mẹ, chè khoai của bố… đi xa nhà, chẳng bao giờ được thưởng thức mùi vị của cái bếp thơm nức nhà mình. Ở Đức, những khu chợ bán đồ Việt Nam, nhưng khá đắt đỏ với túi tiền sinh viên, hơn nữa, cũng chẳng ngon lành gì. Rau thì đắt hơn thịt, thèm ăn rau mà không được ăn nhiều đâu, nói thì chẳng ai tin cả…

2.nhatky

Ngày... tháng... năm

Hồi mới đến Đức, mình dắt lưng vốn tiếng Đức khơ khớ rồi mà vẫn sợ. Nghe giang hồ đồn thổi 90% người Đức biết nói tiếng Anh, nhưng thực tế chỉ có thanh niên thôi, còn đa số người dân vẫn giao tiếp bằng tiếng Đức, mình chạy theo mà không kịp hơi. Ở trường tiếng Anh ra ngoài tiếng Đức – bị mệt lắm ý!

Nhờ người quen giới thiệu, mình tìm được 1 căn nhà ở gần trường, không khí mát mẻ và mọi thứ đều dễ chịu. Người dân Đức thật thà, cởi mở chân thành, mình được giúp đỡ nhiều lắm. À quên, kể cho mà nghe, lần trước suýt một phen hú vía. Chả là đến kỳ thi mình có thói quen thắp hương cầu xin thi cử đỗ đạt. Ngờ đâu, thấy khói bay nghi ngút, mọi người giật chuông báo cháy ầm ỹ lên, hoảng hốt quá, mình phải sử dụng hết vốn từ vựng ít ỏi của mình để giải thích về văn hoá ở nước cháu là thế…. Abc… haizz… từ sau đó mình cũng cẩn trọng hơn về phong tục tập quán khi ở nước khác.

Ngày... tháng... năm

Đi học xa nhà, thấm thía nhiều hơn câu Tự lập là sống, dựa dẫm là chết, mới hiểu thế nào là vất vả. Ngày trước đi học, chỉ biết đó là lẽ tự nhiên, như sinh ra là phải được đi học, nhưng giờ mới hiểu, để cho mình đi học thì ba mẹ đã phải vất vả như thế nào. Đôi khi, nhìn những dòng tin nhắn trên Facebook của đứa bạn nào đó đang ở trời Tây, kêu nhớ nhà mà mình ứa cả nước mắt. Hay như mấy ngày hôm nay ấy, mưa rả rích làm mình lại càng buồn hơn.

Cuộc sống chưa khi nào là đơn giản, phải trải qua khó khăn, thử thách mới thấm thía hạnh phúc của sự thành công. Nhìn lại con lợn bỏ ống của mình, đập ra chắc giờ cũng đủ tiền vé máy bay 1 chiều rùi. Thôi, cũng đến giờ ra cửa hàng quần áo làm thêm. Gắng lên một tí, Noel sắp đến rồi, cố mà "cày".

Theo Ione.


© 2024 | Du Học Đức - Thông tin du học Đức

Cập nhật - trao đổi và kinh nghiệm du học ở Đức từ năm 2000



 

Bài viết khác trong GOCDUHOC